-
Lượt xem: 12133
THẾ KỶ 21 - TU TẠI GIA
HƯỚNG THEO TÂM LINH CỦA
CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH
------*****------
Đáp án của thế kỷ 21 - Phải chứng minh rằng:
Dưới sự chỉ đạo của Tâm Linh Chủ tịch Hồ Chí Minh theo đường lối mới của thế kỷ 21 thực rất văn minh - văn hóa tiến lên đại đồng đoàn kết.
Chính tâm - Chính giác - Chính đạo - Chính đường và đúng với luân thường đạo lý.
- Theo Tâm Linh cho biết để lường trước về sự tổn hại về nhân quả khi quay đến vòng đỉnh điểm - Thì nhập phải có xuất.
Mà cứu thì phải giải, có nghĩa là:
“Độc nào phải có giải đấy”
Vậy cho nên chúng ta hãy sớm nhất đồng tâm nghiên cứu - lý giải và lý luận - để đi đến kết luận một cách khẩn trương - cho Thiên Âm Dương có đủ điều kiện phùng tương bác ái nhân hòa vào cộng đồng nhân loại, bảo tồn thế giới tự nhiên và thiên nhiên.
- Nay nơi Linh Điện giáng Hoàng Thiên Long:
Xin giới thiệu với tất cả những tấm lòng hâm mộ “Tâm Linh mang tư tưởng Hồ Chí Minh - Hãy sống và làm như Bác”, “Sống, chiến đấu, lao động và học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại”.
Cần - Kiệm - Liêm - Chính - Chí công vô tư - Đó là liều thuốc bổ để nâng cấp tinh thần cho mỗi chúng ta.
Vậy thì luật tu gia mang đầy đủ tác dụng trừ loạn tâm. Mà khi có nhiều người cùng đồng tâm cộng hợp sẽ trở nên trừ được loạn nước.
Luật tu tại gia mang nhiều ích lợi đến với sự bảo tồn nhân quả nên đã có câu:
“Thứ nhất là tu tại gia
Thứ nhì tu chợ
Thứ ba mới đến tu chùa”.
Vậy thì - Tu là gì?
“Tu”: Có nghĩa là để tích - Mà tích thì chỉ nên tích thiện - Đương nhiên thiện tích được nhiều sẽ trở nên tốt - Mà nhiều tốt thì chỉ mang lại nhiều ích - Vậy ích để phục vụ cho hôm nay, cho mai sau!
Tóm lại - Tu tích thiện thì mới tức được Phật, mà Phật Bác thì ra tay đánh giặc chứ dứt khoát không thể từ bi khi cần. Cho nên: “Đức Ngọc Phật Hồ Chí Minh” là chính đáng sự tôn vinh của muôn lòng nhân dân trên nhân loại loài người. Lấy Bác là đỉnh cao của sự tích thiện.
- Bác có toàn năng văn võ để đấu tranh bảo tồn - Có bảo tồn mới còn sinh tồn.
Vậy thì khoa học biện chứng vẫn chứng minh và công nhận có linh hồn. Mà đã có linh hồn thì có sự bảo tồn. Vì bao nhiêu thế hệ đã mất đi đều còn lại linh hồn. Và linh hồn ấy vang đọng trong ai? Nơi nào? Là do ý tưởng quyền của mỗi con người ta.
Có lẽ từ đó - Xuất phát từ đó mà ta nên nghiên cứu thực tế hơn là ngày nay: Bác Hồ là sự vĩ đại - để Linh Hồn Bác yểm sâu vào tâm trí của mỗi chúng ta.
Cho nên chính tất cả những ý tưởng tôn vinh trở nên thực tại thực tế cho cộng đồng ngày nay và còn tác dụng cho thực tế thực tiễn của cả tương lai mãi mãi sau này.
Vậy thì thế nào là Thầy?
Thầy: Là vị trí biết trước - Và biết giảng giải cho người biết sau - Biết đem sinh mưu lợi ích cho sự bảo tồn được tôn vinh, tôn trọng - Gọi là Thầy.
Và chiểu theo thực tế ngày nay thì luật đạo Tâm Linh khai mở rất nhiều điều mới văn minh. Nên chúng ta hãy bình và hãy định hình bằng sự vận động trí não, tưởng tượng thật cao, thật sâu, thật rộng, thật dài - để ngẫm ra sự bao la của vũ trụ - thì vũ trụ thường vẫn có điện năng để tích - đã tích gọi là ngưng tụ. Đã ngưng tụ ắt phải có ngày rơi. Nếu là rơi phải có đè - Mà đè phải có dập nát - đổ vỡ và tổn hại. Vậy thì hơi đâu mà dại - Nếu biết trước - Ta nên có phòng và có tránh.
Khi trúng độc phải tìm giải - Tùy theo các phương pháp khác nhau - Nhưng cuối cùng vẫn phải lý giải rằng nên dùng phương pháp nào hữu ích nhất, gần nhất, nhanh nhất, thuận lợi nhất.
- Cho nên vì thế mới giới thiệu điều thuận lợi cho nhân loại cộng đồng rằng:
Luật đạo tu gia đã được sự họp bàn kỹ lưỡng của các linh hồn Anh Linh, sáng suốt qui tập tất cả các điều hay, tốt để phục vụ tu gia.
Tu gia có nghĩa là tu tại nhà.
Vậy: Ai chẳng có cửa có nhà
Ai chẳng có Mẹ có Cha sinh mình
Đó là khắc cốt của cả Công Trình
Cho nên răn dạy - Chớ quên lãng mình ai sinh.
Có nuôi có dưỡng công minh - Có năm có tháng - Công Trình phải có tương lai. Mà đã tương lai - Phải có ngày mai. Mà ngày mai có giỏi, có tài cũng đừng quên lãng người khai - trí tuệ cho mình.
Nơi cao nhất thì chỉ có Thiên Đình
Sống trên nhân gian phải có Công Trình
Để Âm Dương thấu lý đạt tình
Phù trợ cho Công Trình xuất hiện nhân gian.
Có phù trợ - Là khắc có bảo an...
Có bảo an thì mới vẹn toàn.
Đó là ba cấp đã hòa nhập liên hoàn. Điều này nói rất khách quan. Càng khách quan bao nhiêu thì càng trừ được cực đoan.
Nên gọi là một hội đồng thế giới kết tụ tính toan nay mở rộng loan - Mà thường khi oan mới hiểu.
Nói đến linh hồn thì nhiều kiểu ác - Thiện cũng là linh hồn - Nhưng chân lý đã triết lý: Thiện và ác - thì bao giờ thiện cũng được bảo tồn, để tồn tại đến cùng - Còn ác thì chỉ nổi được một thời rồi sau sẽ bị tự nhiên hủy hoại - dẫn đến bại hoại và mất đi.
Làm việc Âm - Mà tham thì gọi là sân si cho nên thật giả lúc này còn lẫn lộn dẫn đến không xem xét nghiên cứu kỹ, và có thể là kém hiểu biết, cũng có khi cố tình kém hiểu biết vì một lý do nào đó - Buộc phải sinh nghi - Đã nghi thì phải ngờ - Mà đã ngờ thì gọi là còn lờ mờ - chưa sáng tỏ. Mặc dù phía bên A vẫn bỏ ngỏ và thậm chí còn trỏ đường đi, còn mê không tìm ra lối - Gọi là “Mười ngờ”.
Ấy chỉ vì ngày nay còn lập lờ chưa rõ. Cho nên mới xảy ra và đã xảy ra những mâu thuẫn trong xã hội mà chưa có ai đứng lên cầm trịch giải quyết một cách công minh sáng tỏ - Để đi đến quyết định.
Vâng có lẽ...!
Có lẽ trần gian không ai dám đứng lên quyết định cân nhắc thì Trời khắc vậy.
Trời - Trời sẽ đứng ra làm trọng tài và Thần Thánh là những âm hồn sẽ ra tay dùng bằng giông giật, bão lay để đổi thay cơ sự. Xem ai giỏi ra cầm cự hay chống cự lại ông Trời - Nào xem ai đứng ra để trách nhiệm trả lời? Xem Trời - đời cao thấp? Đứng nhìn nước ngập - Liệu chạy cập được không? Người làm mất công, số không về cuối, nước ngập dễ chết đuối - Sông suối thì không có bờ - Chỉ khổ người khóc người hờ - Trông chờ vào nước rút.
Dù có biết trước lũ lụt cũng hao hụt ít nhiều gặp hỏa hoạn là tiêu điều - Và Ông báo: Còn nhiều tiếp nữa...
Vậy:
Lửa nước thì ai chữa
Cháy giữa cháy ra
Cháy gần cháy xa
Cháy là là rồi lại cháy cao tít.
Chữ Đinh như con ốc vít khăng khít như khớp ren - Lấn chen như vũ bão - Lục lạo như thanh tra - Và cũng ác quái như quỉ ma - Trên ta bà trái đất. Đây là Ông Trời xuống nói chuyện tất - Ai muốn đối chất phải về ngay - Hay ai muốn ra thay - Sớm một ngày càng tốt. Còn nếu đã không biết thì đừng giấu dốt - Mà chốt rút rồi - Cũng đừng hẹn nước đôi mà nước sôi lửa bỏng. Giờ đây ai tự tin? Hay ai phấp phỏng - Vì bùn lỏng thì be sao bờ - Như cái gì đấy vẫn còn lờ mờ để trông đợi từng giờ như vẫn mờ vẫn ảo.
- Đây cũng buổi dự thi bản thảo - Hội họp về: Quốc bảo an dân. Nên đâu có tần ngần mà gắng giữ phần còn lại.
Lúc này thực tình mà nói thì cũng chẳng biết thế nào là khôn hay dại - Vì Vũ Đại lắm quá phong ba - Nếu ai có tài thì cứ giở võ ra - Trời gần xa thì ta đâu biết.
Vì bản tường trình của Trời Thiên còn niêm yết - Mặc cho bút viết vẫn mỏi tay - Nên thật sự tiếc thay - Coi chừng ăn mày mà không hề biết. Vì toàn điều đặc biệt còn niêm yết mà còn định hủy diệt - Luôn luôn tìm mọi thủ đoạn để cho tê liệt - với mục đích tiêu triệt Trời Ta.
- Lần này Thần Thánh sẽ khuấy động để chạm va - Có chạm va mới có ra mọi nhẽ. Ai có đường buộc phải rẽ - Đã có bản vẽ cả sơ đồ của Cụ Hồ bác ái. Gọi mầm Cách mạng trường sinh hồi tái. Vậy phải trái buộc phân chia, tất nhiên trong giao tranh phải có đầm đìa.
Phải mở từng khóa chìa khai phủ,
Phải mở từng ngăn tủ
Phải đủ cánh năm sao
Vậy: Cách mạng phải có cao trào
Linh của Bác vẫy gọi đồng bào lưu ý:
ĐẠI PHÁP CỦA BÁC HÃY DÙNG KHI BÍ
Vì Trời cùng Bác đã bố trí song phương.
Có đầy đủ đáp án kỷ cương.
Lực hút từ bốn phương - Vẫn dọn đường - Về công lý - Nay Trời Bác gửi sang lời Thư Ký để thụ lý hồ sơ. Chứ không sách không chữ thì gọi là bơ vơ, gọi là mịt mờ không biết.
Mà không biết trước là nhiều cái chỉ có thiệt - Cay nghiệt lại đến dã man - Vì thật và gian chưa biết đường phân biệt.
Cho nên khác nào muốn ra trận nhưng kho lương thực lại cạn kiệt - Còn hết tiệt cả lương khô - Dù có đông như Tàu Ô - Cũng phải rũ. Không cơm áo gạo tiền sao vững trụ. Thì bà mụ nào cứu cho. Cho nên chuẩn bị giao tranh lớn thì - Phải trữ kho. Phải lường đo sức lực:
Nay ban thường trực cầm mực để phóng tiêu sẽ chờ nước lên thủy triều - Lừa cho bọn giặc xông liều rồi tuyên án. Giặc chạy quay ra thì thuyền thủng ván. Ta nhanh tay kết án “Liễu Thăng”.
Giặc chết thì sao đủ ván săng. Mà mộ lăng cũng đâu cần có. Đến cái chiếu cũng chẳng đủ mà bó. Còn lại nhăn nhó cũng đành vậy thôi.
Thôi thì để lũ cuốn trôi, nổi trôi rồi cũng tống tất ra biển. Đó - Đó chính là Linh đã điều khiển. Dù biển hay ngòi - Cá Mập, cá Voi đèn Trời soi béo mỡ.
- Vỡ! Có lẽ vỡ - Ai đỡ đồ rơi - Chẳng ai dở hơi mà chơi đùa bỡn. Hay ai thích đùa giỡn - Thì cứ cà cỡn nhảy ra - Thần Ta nhử ra xa rồi sao tha bắt cướp. Nếu nhanh là bằng mèo mướp Ta cũng ướp sả gừng - Ta uống rượu nóng bừng - Mặt đã phừng phừng thì mọi nhẽ cứ liệu chừng cẩn thận.
- Nếu biết mà không làm thì sau đừng ân hận mà bảo vận không may - Thích ngậm đắng nuốt cay - Vì không Thầy không sách. Vì phân tách trắng đen - Vì không cùng ốc ren - Hãng lấn chen ăn bám - Vì hồn người chúng bám - Chúng hại ám lú mê - Bước ra đi không biết lối về - Hỏi đấy mê hay tỉnh.
Đến thế kỷ 21 có cân Trời xuống chỉnh
Có giáo dân phải tỉnh - Vậy luật chỉnh đã xong.
Giờ từng đợt cân đong - Thả bão phong đong hết.
Hãy chờ khi tổng kết - Xem còn - chết bao nhiêu?
Xem kẻ thích ôm liều - Nắng hết chiều còn tiếc.
Mắt Đại Thần đã liếc - Thì hề xiếc lộn chơi
Thật là lũ dở hơi - Không biết bơi - Vênh vác
Không phân lọc đâu Bác - Tưởng kiếm chác như mi.
Nếu có giỏi ra thi - Vua Lương Y chớp mắt
Nếu điện Âm mà cắt - Lưới Trời bắt hết ma
Lũ ác ôn sao tha - Để ta bà đông chật.
Nếu nhổ sai phải bật - Nếu sự thật cài vào,
Nếu vũ bão phong trào - Khắc ào ào chiến trận.
Nếu trao mà không nhận - Sẽ ân hận mai ngày
Nếu không sách chẳng Thầy - Ai nói thay Trời Đất.
Nếu Ông Trời là nhất - Của Ông tất cõi này
* Ông cử ai là Thầy - Thì đố mày gây sự.
Nếu chưa mở biệt thự - Hứa danh dự phá bung
Ông còn ngự trong cung - Sẽ vẫy vùng tan tác.
Cho biết đời ngơ ngác - Lợi dụng Bác là ai?
Nếu tự quì tá khai - Dạy cho bài triết học
Chúng bay cùng trong bọc - Mà cướp ngọc của nhau
Cha Mẹ bụng thắt đau - Thì trước sau cũng vỡ
Nếu chuyến này để lỡ - Thì đừng hỡ tiếc nghe
Khắc đá đổ mưa đè - Dùng búa đe Ông đập
Dí Âm Dương cho chập - Nước dâng ngập chạy đâu?
Cứ trèo lên cật trâu - Mà túm đầu sừng lái
Nếu trâu chết - ăn tái - Dao thớt thái đâu ra
Nhộm nhoạm cùng quỉ ma - Chỉ thanh tra mới biết.
Chỉ có văn chi tiết - Ai tìm biết hay chăng?
Thần Thánh giáng lại thăng - Nhớ đừng căng là thiệt
Nếu căng là hủy diệt -
Nay những điều đặc biệt - Hãm tê liệt phần nào?
Ai đếm Trời hết sao? - Ai tự hào biết trước?
Ai ra vì đất nước? - Ai đi trước rước sau
Nếu có đẻ mới đau - Đừng làm giàu cuối cuộc
* Đừng sắc thuốc nửa chừng - Mà luật rừng quay lại?
Vì nhốt tù không trại - Đó hiện đại trại Ông
Ta thờ người có công - Cứ hướng Đông là thuận
Báo mới đăng công luận - Thành, tỉnh, quận tìm về
Với phương án chủ đề - Giải bộn bề nghiệp chướng
Cờ thế đang chiếu tướng - Nếu bành trướng loại ngay
Để xuất Thầy dẹp loạn
Trời Ông xuống thanh toán
Xem trù oán được ai?
Chẳng biết đúng, biết sai
Ăn vô nhai, nói vô nghĩ
Hay đứa nào ghen tị
Bảo Ta mị người nghèo
Nghèo không tiền án treo
Hạn gieo neo ai cứu.
Án phải đeo đạn lựu - Vẫn phải chịu đắng cay
Nay may mắn gặp Thầy - Nghiệp kiếp đày giải được.
Thầy nay cầm mực thước - Để biết trước cứu nhau
Ai chẳng muốn bớt đau - Đừng làm giàu phút cuối
Giữa đúng sai mê muội - Để hàng chuỗi đắng cay
Vậy thôi thì đành thay - Việc làm ngay khẩn thiết
Việc làm ngay cho biết
Nguyễn Minh Triết ngài biết chưa?
Ngập ngụa lũ nước mưa - Trời đâu lừa nói dối
- Vì có đường dây nối - Tìm gỡ mối tơ vò
Xưa Tiên Tổ hẹn hò - Chờ con đò cập bến.
Vậy tới ngày mai đến - Bạn thân mến muộn không
Thôi đành vậy Thần Thông - Tìm Ngộ Không biến hóa
Vì sang niên đã quá - Để mãn khóa quá dài
Bão đã nổi đề tài - Tìm phép Ngài tự nổi
Vì thế kỷ thay đổi - Có Sao Chổi đi qua
Mà chữ Đại bỏ qua - Để đi kiếm bữa quà
Bão giải hòa sắp tới.
Chuẩn bị nhận tin mới - Cả thế giới truyền tin
Vận sao nổi bản in - Gánh kìn kìn phước lộc
Nếu tự nhiên Sao Mộc - Bị phá độc hiểm nguy
Liệu hít độc có suy - Lúc đấy quì khá muộn
Nước vẫn dâng cuồn cuộn - Có lẽ muộn thật rồi
Chờ may vận cứu hồi - Hỏi ai ngồi chờ đợi
Hỏi ai làm ích lợi? - Cứu dân vợi nỗi đau
Thuận lợi trước hơn sau - Còn ai đau đành chịu
Trong lúc này truy cứu - Chẳng kéo níu làm chi
Ai hẹn nhất - không nhì
- Vẫn chỉ vì đất nước.
13.9. Đinh Hợi
HOÀNG THIÊN LONG